Leo lên được chức đó thì nó không hiền đâu em!

  Ông Nguyễn Quang Tuấn, cựu Giám đốc Bệnh viện Tim Hà Nội. Ảnh trên mạng

Chu Mộng Long

Thật ngây ngô khi có nhiều trí thức tỏ ra tiếc nuối cho tài năng Nguyễn Quang Tuấn bị sa lưới pháp luật. Một tài năng được đi du học ở nước ngoài, được đánh giá như là… nếu không có ông ta, nhiều người sẽ chết vì tim mạch! Nhiều người còn chiêu tuyết cho tài năng, rằng thì là, làm quan trong cơ chế này ai cũng phải tham nhũng. Cơ chế mà họ nói không chỉ là cơ chế chung mà cụ thể ở đây là cơ chế thầu trang thiết bị y tế.

Bề ngoài những lời tiếc nuối, những lập luận chiêu tuyết tưởng có lý, nhưng rất cảm tính đến vô lý.

Đi du học thì sao? Kim Jong Un chẳng phải du học ở nước dân chủ để trở về Triều Tiên thành nhà độc tài? Vô số con ông cháu cha đi du học về làm gì, ngoài kế thừa bố mẹ chúng, không làm quan thì cũng làm đại gia bằng cách phá nát cái đất nước này? Theo tôi, với thành phần đó, bất tài thì tham lam trắng trợn, nếu có tài năng thì thành lưu manh và tham lam trá hình với nhãn hiệu nhân văn, nhân đạo. Đằng nào cũng phá hoại hơn là có ích!

Ừ thì do cơ chế. Một cơ chế lỏng lẻo như trước đây, đúng là cái cửa mở toang hoác cho các dự án, đặc biệt là các gói thầu chui hết vào bụng quan. Nhưng chuyện gì xảy ra khi nhà nước siết cơ chế? Chỉ một Nghị định siết cơ chế đấu thầu mà từ Nam chí Bắc, các quan chức y tế đã đồng loạt “đình công”, hô hoán không thể nhập thuốc, nhập vật tư, mặc cho con bệnh nằm chờ chết để gây áp lực Chính phủ mở cửa cơ chế như cũ.

Do cơ chế thì sao chính nhà nước lại tóm cổ các nhóm lợi ích này vào lò?

Tham lam là cái gene truyền thống Việt. Cái truyền thống giáo dục toàn rao giảng đạo đức giả, nhân văn giả, cho nên mỗi cá nhân luôn bộc phát tham vọng, từ chạy đua quyền lực đến tham lam, vơ vét vô độ cho cái túi tham của mình.

Nhớ một lần, ngồi nói chuyện với thầy cũ của tôi. Tôi khoe ông bạn đồng môn đã lên sếp và khen anh ta hiền. Cũng là học trò của thầy, nhưng thầy cười rất mỉa mai: “Nó đã leo lên đến chức đó thì nó không hiền đâu em!” Có nghĩa là những người này đã tham từ gốc bằng con đường chạy quan chứ không phải do làm quan mới tham. Người ta đã tham ngay từ khi chưa làm quan chứ không phải làm quan rồi mới tham. Tôi không tin có cái gọi là “tha hóa quyền lực”!

Một lần tôi hỏi một đồng nghiệp: “Mày đua quan để làm gì?” Anh ta nói: “Vì dân vì nước!”. Tôi chửi: “Dối! Vì dân vì nước thì hy sinh ở chiến trường, không phải đua quan!”

Tóm lại là, anh ta phải như thế nào mới được cất nhắc, bổ nhiệm. “Như thế nào” ấy không thể là phẩm chất đạo đức tốt và tài năng xuất chúng.

Với tôi, thằng quan nào vào lò cũng đều đáng ghét. Không thương tiếc được! Tài năng như Nguyễn Trãi, Cao Bá Quát,… mắc tội chống triều đình thối nát phải gặp họa tru di thì mới đáng chiêu tuyết, chứ đủ bằng chứng tham lam vô độ thì có oan đâu mà chiêu tuyết?
***

Ông Nguyễn Quang Tuấn đã nộp hơn 6,2 tỷ đồng
Hôm nay 17.04 ông Nguyễn Quang Tuấn (cựu Giám đốc Bệnh viện Tim Hà Nội) bị đưa ra xét xử với cáo buộc “thông đồng” với hai doanh nghiệp để hợp thức hóa hồ sơ đấu thầu, gây thiệt hại hơn 53,6 tỷ đồng cho Bệnh viện Tim Hà Nội và Quỹ bảo hiểm xã hội. Trước phiên xét xử, ông Tuấn đã nộp khắc phục số tiền hơn 6,2 tỷ đồng.
Ông Nguyễn Quang Tuấn bị truy tố về tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”. Hầu tòa cùng ông Tuấn có 11 bị cáo, gồm: Hoàng Thị Ngọc Hưởng (cựu Phó giám đốc Bệnh viện Tim Hà Nội); Nguyễn Thị Dung Hạnh (cựu Kế toán trưởng bệnh viện); Đoàn Trọng Bình và Nghiêm Tuấn Linh (cùng là cựu Phó phòng phụ trách Phòng Vật tư bệnh viện); Nguyễn Đức Đảng (cựu Chủ tịch HĐQT Công ty Hoàng Nga); Phạm Thị Kim Oanh (vợ ông Đảng, cựu kế toán trưởng công ty Hoàng Nga); Phạm Huy Lập (Giám đốc Công ty Hoàng Nga); Phan Tuấn Đạt (Chủ tịch HĐQT công ty Kim Hoà Phát); Trần Phú Hưng (Phó TGĐ Công ty đầu tư và định giá AIC); Nguyễn Hồng Dũng (Phó TGĐ Công ty đầu tư và định giá AIC); Nguyễn Trung Dũng (Nhân viên Công ty đầu tư và định giá AIC).